Cựu phóng viên tống tiền doanh nghiệp 700 triệu liên tục ôm bụng kêu đau tại tòa
Dù bị cáo Phạm Lê Hoàng Uyển liên tục ôm bụng kêu đau nhưng phiên xét xử cựu phóng viên tống tiền doang nghiệp vẫn diễn ra bình thường. Kết thúc phiên tòa, HĐXX tuyên Uyển 4 năm tù giam về tội Lừa đảo chiếm đoạt tài sản.
Ngày 16/4, TAND TP.Cần Thơ xét xử phúc phẩm đã chấp nhận một phần kháng nghị, sửa một phần bản án sơ thẩm và tuyên phạt Phạm Lê Hoàng Uyển (cựu phóng viên báo Hòa Nhập và Phát Triển, Văn phòng đại diện phía Nam) 4 năm tù và Võ Hoàng Hà (nguyên chủ tịch HĐQT công ty CP Hóa chất khử trùng châu Á) 2 năm tù cùng về tội Lừa đảo chiếm đoạt tài sản.
Trước đó phiên xét xử sơ thẩm, TAND quận Ninh Kiều, TP.Cần Thơ cũng tuyên phạt 2 bị cáo mức án trên nhưng về tội Môi giới hối lộ. Đồng thời, tòa sơ thẩm cũng kiến nghị cơ quan điều tra xem xét dấu hiệu tội Đưa hối lộ đối với Võ Thanh Long (Tổng giám đốc công ty Cổ phần Bất động sản Cao Thắng và công ty Cổ phần Quốc tế Ước Mơ Việt).
Sau đó, VKSND TP.Cần Thơ đã có kháng nghị một phần bản án hình sự sơ thẩm về vấn đề tội danh, đề nghị tuyên phạt 2 bị cáo phạm tội Lừa đảo chiếm đoạt tài sản.
Trước đó, từ ngày 31/7/2017 đến 4/8/2017, báo Phụ Nữ TP.HCM có đăng một số bài báo có nội dung phản ánh công ty Cổ phần Bất động sản Cao Thắng và công ty Cổ phần Quốc tế Ước Mơ Việt hoạt động kinh doanh, huy động vốn không minh bạch, có dấu hiệu lừa đảo.
Sau đó, ông Long gọi điện thoại cho Uyển nhờ lo gỡ 3 bài báo này. Uyển báo giá lại với Long để gỡ bài phải chi trả 700 triệu đồng, kê thêm 30 triệu đồng tiền chi phí đi lại và sẽ hợp thức hóa nhận tiền thông qua hợp đồng mua bán cây cảnh với công ty của Hà.
Đến ngày 6/8/2017, Uyển và Hà đến một quán cà phê ở Cần Thơ gặp ông Long để nhận 280 triệu đồng thì bị công an bắt quả tang.
Quá trình điều tra Uyển khai, khi Long nhờ, Uyển đã liên hệ nhờ N.L.Y.T. (Trưởng ban Kinh tế, Cơ quan đại diện phía Nam – báo D.) tìm cách lo tiền gỡ 3 bài báo trên và T. cho giá là 600 triệu đồng.
Tại tòa hôm nay, Uyển có biểu hiện sức khỏe không được tốt, thường xuyên ôm bụng kêu đau. Do đó, tòa đã cho mời bác sĩ đến thăm khám và túc trực ở tòa suốt thời gian phiên tòa diễn ra để chăm sóc sức khỏe bị cáo.
Bị cáo Uyển vẫn giữ nguyên yêu cầu kháng cáo. Uyển nói, do quen biết mới tìm người giúp đỡ Long khi được nhờ chứ không lừa đảo. Mong tòa xem xét, tuyên mức án thấp nhất để bị cáo trở về gia đình.
Bị cáo Hà cho rằng không biết hành động của mình là vi phạm pháp luật. Khi được cơ quan điều tra và luật sư giải thích, bị cáo đã nhận thức được hành vi sai trái và không có ý kiến về mức án.
Ở phần tranh luận, đại diện VKS đã trình bày nội dung kháng nghị. Cụ thể, VKSND TP.Cần Thơ cho rằng, cấp sơ thẩm căn cứ vào tin nhắn Messenger để xử 2 bị cáo tội Môi giới hối lộ là chưa thuyết phục. Đây chỉ là chứng cứ một phía từ Uyển, T. đã rời khỏi Việt Nam.
Hơn nữa, Uyển là phóng viên báo Hoà nhập và Phát triển, không có liên quan đến Báo Phụ nữ TP.HCM Online. Uyển cũng thừa nhận không có khả năng gỡ 3 bài báo phản ánh về 2 công ty của ông Long nhưng vẫn hận lời Long với giá 700 triệu đồng. Đồng thời, Uyển đã có hành vi hối thúc, tạo áp lực về mặt thời gian, tạo uy tín đối với Long để Long cho rằng ngoài Uyển sẽ không ai giúp được Long gỡ 3 bài báo.
Uyển có nói rõ nội dung giao dịch với Long cho Võ Hoàng Hà và Hà đã tư vấn cho Uyển cách hợp thức hoá việc nhận tiền gỡ bài bằng hình thức ký hợp đồng mua bán cây kiểng thì sẽ không cần xuất hoá đơn giá trị gia tăng.
Còn Long, khi giao tiền gỡ bài là giao cho Uyển và không thể hiện số tiền đó dùng để chuyển giao cho người khác. Hành vi của Uyển và Hà đã đủ yếu tố cấu thành tội Lừa đảo chiếm đoạt tài sản.
Do đó, đại diện VKS đề nghị tòa chấp nhận kháng nghị, không chấp nhận kháng cáo của Uyển, tuyên phạt 2 bị cáo tội Lừa đảo chiếm đoạt tài sản và giữ nguyên mức án sơ thẩm đổi với 2 bị cáo.
Tòa nhận định, căn cứ hồ sơ vụ án đã chứng minh Long có nhờ Uyển tìm cách gỡ các bài báo trên báo Phụ nữ TP.HCM. Uyển dù biết không có khả năng nhưng vẫn đồng ý và ra giá 700 triệu đồng để Uyển nhờ người gỡ bài.
Do nghi ngờ việc các báo viết bài bất lợi để ép doanh nghiệp chi tiền nên Long đã trình báo cơ quan công an việc Uyển ra giá gỡ bài và sau đó công an đã bắt quả tang Uyển và Hà nhận tiền.
Uyển cho rằng chỉ giúp Long tìm cách, còn T. là người nhận lo gỡ bài giúp Long. Tuy nhiên quá trình điều tra ban đầu, T. tường trình có nghe Uyển nói sự việc nhưng T. không đồng ý, không đặt vấn đề tiền gỡ bài. Sau đó, T. xuất cảnh sang Mỹ nên cơ quan điều tra không làm việc được, trong phạm vi chứng cứ chưa có cơ sở xác định vai trò hành vi của T..
Qua xem xét lời khai, các tin nhắn trên Messenger cho thấy, Uyển có liên hệ tìm người giúp Long xử lý nhưng không nói với Long. Các tin nhắn trong Messenger giữ Uyển và tài khoản T. nói về việc gỡ bài cho Long nhưng không có căn cứ xác định số tiền mà Long chi trả để gỡ bài là bao nhiêu. Do đó không có căn cứ để xác định T. là người có khả năng giúp Long gỡ bài như đã hứa với Long. Do đó, cấp sơ thẩm tuyên các bị cáo tội môi giới hối lộ là không phù hợp.
Về số tiền tang vật, trước đó, Long đã có đơn tố cáo về hành sử dụng báo chí để ép doanh nghiệp ký hợp đồng quảng cáo. Sau đó, cơ quan công an điều tra mới phát hiện hành vi của 2 bị cáo nên không có cơ sở tịch thu số tiền này và cũng không có cơ sở xử lý Long về tội Đưa hối lộ như bản án sơ thẩm kiến nghị.
Đối với kháng cáo của bị cáo, cấp sơ thẩm xử các bị cáo dưới mức khung hình phạt là phù hợp có xem xét đầy đủ tình tiết giảm nhẹ, vai trò của từng bị cáo. Từ đó, tòa tuyên bản án như đã nêu trên.
Theo: Nguoiduatin.vn